Tuesday, October 23, 2012

Cuộc sống là một chuỗi những sự đổ lỗi

Người ta thường bảo, cuộc sống là một chuỗi những sự lựa chọn. Nhưng mà cái tôi thấy thì thường sau những lựa chọn đó là những sự đổ lỗi.
Người ta đổ lỗi cho sự ép uổng của cha mẹ cho một cuộc hôn nhân không hạnh phúc.
Người ta đổ lỗi cho môi trường giáo dục không tốt dẫn đến những bất cập trong xã hội.
Người ta đổ lỗi cho sự lôi thôi của một bà vợ dẫn đến sự thay lòng đổi dạ của đức ông chồng.
Luôn có một hoặc nhiều những lý do hợp lý, bất khả kháng sau tất cả những điều không tốt đẹp hoặc những kết quả mà người ta không đạt được. Vì buộc phải đổ lỗi cho một ai đó, một hoàn cảnh nào đó hoặc một tình huống nào đó thì người ta mới cảm thấy trút được cái gánh nặng mà mình đang mang trên vai.
Và tôi, cũng đã từng như thế!
Khi chia tay một mối tình dai dẳng sâu đậm hơn 5 năm, tôi tìm đủ lý do để lý giải cho cái kết cục ấy. Tôi đổ lỗi tại hoàn cảnh, tôi đổ lỗi tại gia đình. Tôi loay hoay không tìm ra được một lý do hợp lý cho việc một người yêu thương mình đến thế lại có thể rời xa mình. Điều đó trở thành một day dứt theo tôi mãi trong một khoảng thời gian dài. Một lần, mẹ chứng kiến việc tôi lấy lý do gia đình là nguyên nhân của sự đổ vỡ, và mẹ im lặng. Ánh mắt mẹ đượm buồn làm tôi nhận ra mình đã ích kỷ đến mức nào khi chỉ tìm mọi cách để thỏa mãn cái tôi của chính mình. Làm sao gia đình lại là nguyên nhân cho những việc mà tôi đã lựa chọn. Rồi tôi bắt đầu nhận phần lỗi ấy về phía mình. Một sự việc xảy ra, dù là vô lý đến đâu đi chăng nữa, thì bản thân người trong cuộc luôn góp một phần không nhỏ vào cái kết quả cuối cùng ấy. Rồi tôi nhận tất cả lỗi về phía mình. Ấy vậy mà, tôi lại thấy thanh thản. Tôi ngừng đặt ra biết bao nhiêu câu hỏi mà tôi đã phải chịu đựng không một lời giải đáp trong suốt thời gian ấy. Tôi hiểu mọi việc xảy ra vì một lý do nào đó, và dĩ nhiên mình phải là người có lỗi trong một chuỗi những sự kiện có và không tên liên quan đến mình.
Sau những khoảng đen đó, tôi trở nên có trách nhiệm với những vì liên quan đến mình, với cuộc sống của mình hơn. Tôi cũng chưa từng hỏi lại người cũ, sau bao nhiêu năm, rằng lý do ngày ấy là gì. Bởi tôi không mong một sự nhận lỗi khác hơn từ người ấy và liệu rồi mọi việc có trở nên tốt đẹp hơn không nếu tôi đổ được cái lỗi ấy của tôi đi?!
Bây giờ, nếu có một sự việc gì xảy ra không như ý, tôi đầu tiên đều sẽ nhận lỗi về mình. Vì như vậy, tôi thấy mình trưởng thành hơn, trách nhiệm với chính mình và những người khác hơn. Tôi cũng cảm thấy vui vẻ và thoải mái hơn khi ai đó có thể chỉ ra lỗi sai của mình, góp ý chân thành và thẳng thắn để tôi rút kinh nghiệm và khiến cho tôi ngày một tốt lên. Và tôi thấy mình ngày càng hoàn thiện nhờ những lỗi lầm đó, với những giải pháp mình đưa ra tốt hơn cho những lần sau.
Tôi làm việc chung với một vài người. Họ luôn tìm ra một đống lý do cho những cái họ không đạt được. Thậm chí những lý do của họ còn khiến cho công việc của tôi khó khăn hơn. Nhưng tôi không đổ lỗi cho họ. Họ dĩ nhiên có lý do cho những việc làm ấy của mình. Và việc của tôi, đơn giản là tìm ra những giải pháp để vượt qua những khó khăn đó, làm sao cho mọi thứ tốt hơn lên. Bởi vì cuối cùng, sếp họ vẫn phải là người lắng nghe những cái lý do giải thích đó cho cái kết quả tồi, trong khi tôi thì có thể đem đến cho sếp của tôi những kết quả đẹp đẽ. Tôi nghĩ như vậy là đủ cho bản thân mình.
Bạn có thể có rất nhiều lý do với đầy đủ tính thuyết phục để đổ lỗi cho những gì bạn không có hoặc không đạt được. Nhưng ngoài việc tránh được gánh nặng tội lỗi ấy đi, bạn có thật sự thanh thản và ngủ ngon cho những gì mình đã làm, hoặc chí ít có sự tham gia của mình. Ba mẹ tôi đến nay vẫn tiếp tục đổ lỗi cho nhau về kết quả của một gia đình không hạnh phúc, và bản thân họ, đến giờ này, tôi không biết liệu đã tìm thấy hạnh phúc cho chính mình hay chưa?!
Khổng tử có dạy: Người khôn ngoan tự hỏi nguyên do lỗi lầm ở bản thân. Kẻ khờ dại hỏi nguyên do ở kẻ khác. Nhưng liệu cuộc sống 60 mươi năm hữu hạn này, mất bao lâu để người ta có thể hiểu được những điều mà cổ nhân dạy. Hay phải đợi đến khi, chúng ta trở thành cổ nhân, thì những gì xảy ra ngày hôm nay sẽ được ghi chép lại thành những bài học. Bởi vậy nên, ngày hôm nay, bạn có thể ngồi lại và ngẫm xem, liệu cuộc sống của mình có phải là chuỗi ngày của những sự đổ lỗi. Và bạn có mong muốn những chuỗi ngày tiếp theo của mình sẽ tiếp tục là những ngày đi tìm những lý do hoàn hảo cho những sự đổ lỗi đầy thuyết phục ấy không!


No comments:

Post a Comment