Friday, May 12, 2017

9 ngày săn lùng hoa đào ở xứ sở mặt trời mọc

Ngày 1: Osaka

Sau một chuyến bay đêm với Airasia, transit tại KL hết hơn một tiếng đồng hồ, mở mắt ra là mình đã thấy sân bay Kansai - Osaka. Sau màn đổi tiền, thuê Wifi router để sử dụng cho bảng đồ chỉ đường trong những ngày sắp tới, mình lọ mọ ra xếp tiếp cái hàng dài dằng dặc để đổi lấy JR Pass.

JR Pass là một loại thẻ chỉ dành riêng cho khách du lịch có thời hạn 7 - 14 - 21 ngày. Mình mua trước thẻ này ở VN do KKday đang có chương trình khuyến mãi còn có 225$/người/7 ngày so với giá thông thường khoảng hơn 250$. JR Pass sau khi mua thì bạn phải đem voucher đến quầy JR tại Nhật để đổi lấy cái thẻ có stamp ngày giờ để sử dụng trong thời hạn 7 ngày kích hoạt đó.

Hệ thống tàu điện ở Nhật khá phức tạp, ngoài JR còn có hệ thống subway, local train xuyên suốt bao nhiêu thành phố. Nhìn vào bản đồ tàu điện cũng muốn xỉu rồi nên bạn cần xem xét tuyến đường đi của mình trước khi quyết định mua JR hay không. Nếu có đi lại giữa các TP và sử dụng Shinkansen thì mua JR đáng tiền, vì chỉ cần 2-3 chuyến Shinkansen là lấy lại vốn. Tuy nhiên JR Pass không phải đi tuyến Shinkansen nào cũng được. Line Nozomi là một trong những line rất phổ biến thì không sử dụng JR Pass, thay vào đó sẽ có các line Shinkansen khác thay thế.

Đổi xong là mình lập tức sử dụng để đi Airport Express về trung tâm TP Osaka, cách sân bay khoảng 15km. Tìm đường về khách sạn để gửi hành lý, may sao ks có phòng trống và cho nhận phòng luôn. Bình thường thời gian check-in của Nhật là 15.00pm.

Sau khi drop được 2 cái vali hành lý, mình bắt đầu hành trình quay lại phố xá đông đúc mà lúc nãy chưa kịp khám phá trên đường tìm về ks, làm ngay bữa trưa với tô cơm cá hồi ngon lành cành đào. Sau đó là bắt đầu chương trình tour Osaka.

Bạn có thể lên trang http://www.visitacity.com/, tìm thành phố mình muốn đến là ngay lập tức được gợi ý một số chương trình tour tương ứng 1,2,3 ngày...Mình sử dụng My Osaka one day top attraction và pick up ra 2 địa điểm sẽ đi trong chiều nay là Osaka Castle và Dotonbori là nơi nhộn nhịp về đêm của Osaka.

Đa số các đền đài ở Nhật đều có bán vé vào cổng và Osaka Castle cũng không ngoại lệ. Đường từ ngoài cổng vào đến castle khá xa, nên có dịch vụ xe điện chở khách đi vào 300JPY/người/chiều, đi ngang qua khu công viên thấy dân tình cuối tuần dắt nhau đi cắm trại, làm BBQ đông nghẹt cả công viên. Mà cái hay là bà con ai cũng trang bị túi rác để dọn dẹp, thành ra dù đông nhưng công viên vẫn không trông như bãi rác.

Hơn 4 giờ chiều rời khỏi Osaka castle, thấy vẫn còn sớm nên quyết định đi tàu qua khu hành chính mới để đến Nakanoshima park. Khu bên này có Museum of Oriental Ceramics, the National Museum of Art, the Science Museum, City Hall, có vài hàng quán nằm bên hai bờ sông trông khá thơ mộng và đắt đỏ. Đi bộ hơn 2km đến được công viên, chờ mặt trời bắt đầu tắt nắng thì mình quay trở về ks tắm rửa rồi ra khu Shinsaibishi shopping street tìm quán ăn. Đây là một trong những khu chợ đêm với mô hình đặc trưng của Nhật, có đầy đủ các hàng quán và cửa hiệu. Mình chọn một nhà hàng truyền thống của Nhật, chui vô dòm thấy toàn dân Nhật ngồi nhậu là biết ngay đây là địa điểm mình muốn đến. Bởi với mình, thích nhất vẫn là cái cảm giác bạn được sống giống như dân bản địa ở nơi bạn đến, ăn những hàng quán mà ít thấy khách du lịch chui vào. Ở Nhật có cái vui là mấy quán nhậu kiểu này sẽ tính table charge 300 - 500 JPY/người. Đồ ăn thì không mắc tuy nhiên để bù lại cho việc bạn sẽ chiếm chỗ và bù khú khá lâu.

Ăn uống no nê kèm theo bình sake nóng thơm, mình bắt đầu đi ra phố Dotonbori ngắm mọi người nhộn nhịp shopping về đêm. Bon chen vô mua được vài món ở một cửa hàng H&M xong là bắt đầu buồn ngủ và rã rời tay chân nên thôi quay về ks ngủ sớm, lấy sức mai đi tiếp xuống Kyoto tha hồ ngắm ngía.

Ngày 2: Kyoto

Sáng ngủ dậy, chui vô một cửa hàng bán thức ăn tự động nằm ngay gần ks để test cái máy order thức ăn. Ở Nhật được cái là cái gì người ta cũng cố gắng làm tự động hóa để tiết kiệm công sức. Mấy cái hàng mì udon hay cơm phần đều có máy order, chỉ việc chọn menu có cả tiếng Anh và hình ảnh minh họa, bỏ tiền vô máy là nhận được cái bill. Sau đó sẽ có nhân viên ra phục vụ nước trà, thu bill và bưng đồ ăn ra tận nơi. Những quán kiểu này thường chỉ cần 2 nhân viên, một trong bếp chế biến thức ăn, một phục vụ đồ ăn cho khách là đủ.

Tàu nhanh đi từ Osaka xuống Kyoto chỉ mất chừng hơn 30p, thành ra tới ks Kyoto vẫn còn sớm. Gửi nhờ đồ lại ks là bắt đầu chương trình khám phá đầu tiên đến Nijo castle, Imperial Palace.

Nijo castle thực sự là một lâu đài đẹp, vườn tược cứ như trong tranh, đi rộng đến mỏi cả chân. Trong toàn bộ các khu vực đền đài đi qua ở các thành phố thì với mình Nijo là cái đẹp nhất, hoành tráng nhất. Nhật có vẻ dành rất nhiều đất cho khu vực đền đài thành ra không còn đủ đất cho ks nữa, cái ks nào phòng ốc cũng bé tí dù chẳng rẻ chút nào. Trên đường đi ra, du khách có thể ghé vào một nhà hàng trà đạo nằm bên hồ nghỉ chân, thưởng thức món trà matcha truyền thống theo phong cách pha trà Nhật và tận hưởng vẻ yên bình của một khu vườn tĩnh lặng.

Rời Nijo castle, mình tiếp tục đi qua Imperial Palace cách đó chưa tới 1km. Khuôn viên của Imperial Palace cũng khá là rộng, tuy nhiên có nhiều khu nhà chỉ có thể đứng nhìn bên ngoài mà không được vào trong, đồng thời có một vài khu được bảo trì sơn màu sơn mới làm mình không thích lắm. Để đi đến được Imperial Palace mình phải đi hết một cái công viên rộng vài km nên lúc ra rút kinh nghiệm, tìm cái cổng nào gần nhất để có thể đi đến trạm tàu điện. Lúc này cũng chỉ mới hơn 4h nên mình quyết định là tiếp tục với điểm đến tiếp theo Fushimi Inari-taisha Shrine nơi có hàng ngàn cánh cổng gỗ sơn cam nổi tiếng.

Ở Nhật có một khái niệm gọi là Shrine, không biết dịch là miếu thì có đúng không, nhưng Shrine lúc nào cũng đi kèm với những cánh cổng có hình dáng đặc trưng như một biểu tượng linh thiêng. Chỉ cần bước xuống JR Inari station, đi vài bước là thấy ngay cái cổng bự với màu sắc cam sáng đặc trưng. Theo tài liệu ghi nhận thì ở đây có hơn 5000 cái cổng với hình dáng màu sắc tương tự, được đóng góp bởi nhiều cá nhân và tổ chức khác nhau. Để mà leo lên được hết ngọn núi của Fushimi Inari-taisha Shrine chắc là phải mất cả buổi. Lúc mình đến được đây thì hoàng hôn cũng đã bắt đầu le lói. Bon cheo leo lên được mấy dãy cổng thì trời bắt đầu nhá nhem, chụp hình thấy hết cả ánh sáng nên quyết định không leo lên tới đỉnh nữa để lỡ tối thui mới lặn lội xuống thì mệt.

Trở lại trung tâm, mình đi đến con phố Gion, là con phố cổ luôn tấp nập du khách đến chụp hình. Tại đây bạn sẽ thấy dân tình tha hồ mặc kimono tạo dáng, giá cho thuê là đâu đó 3000 JPY một bộ mặc cả ngày, chưa tính phần trang điểm. Con phố này cũng có một số nhà hàng truyền thống Nhật, tuy nhiên hơi bị đắt đỏ, giá một set menu truyền thống dao động 5000 - 10000 JPY/người. Đi hết con phố tìm được một cái nhà hàng giá 3000 JPY/người có vẻ ok nhất thì xếp hàng dài dằng dặc, nên thôi mình quyết định trở lại con đường chính Shijo Dori, tìm thấy một quán cơm lươn là quyết định chui vô thưởng thức ngay.

Thật ra thì trong các thành phố đi qua, mình có vẻ thất vọng với Kyoto nhất. Bởi vì trong hình dung của mình, qua bao nhiêu cuốn truyện tranh miêu tả về những cuộc chém giết thời Kyoto, thì đây phải là cái thành phố cổ kính, giữ được nhiều nét xa xưa nhất. Vậy mà ngờ đâu, nó cũng hiện đại, tòa nhà cao tầng chẳng khác gì Osaka. Cả thành phố có 1,2 con phố cổ, mà cái con phố Gion nổi tiếng thì ôi thôi, chỉ có người là người. Thành ra bao nhiêu mong chờ với Kyoto của mình đã sụp đổ một cái rụp, ngay từ khi trên đường đi kiếm ks đã thấy mình đang ở một nơi hiện đại như Singapore mất rồi.

Ngày 3: Bamboo Grove - Gion - Pontocho

Arashiyama Bamboo Grove cách trung tâm Kyoto đâu đó cỡ 20km và phương tiện đi lại nhanh nhất tiện nhất là xe bus. Cứ ra ngay con phố chính Shijo Dori, tìm coi xe bus nào đi đến Arashiyama thì leo lên, chợp mắt 30p là tới ngay đầu phố tham quan. Từ đây đi bộ vô là con đường mua bán tấp nập đồ ăn uống, hàng lưu niệm, bánh trái,... Trước khi tới ngã rẽ vào Bamboo Grove thì sẽ có đường vào Tenryuji Temple. Tuy nhiên sẽ có một con đường nối Bamboo Grove với cổng sau của Temple nên bạn vẫn có thể đi Grove trước sau đó vòng về Temple rồi trở ra.

Rừng tre khá đẹp, tuy nhiên lại không dễ lấy sáng chụp hình bởi những dãy hàng tre cao chót vót che lấp cả ánh mặt trời. Trên đường đi vào rừng tre mình gặp 1 em ăn mặc theo kiểu geisha chính hiệu, cũng vô đây làm mẫu chụp hình nhưng mà xin chụp ké thì không được. Bà con bu đông nghẹt để xem em mẫu bởi khó mà kiếm được em nào trang điểm đúng kiểu geisha như vậy trên đường phố.

Từ rừng tre trở ra mình tiếp tục đi vào khu Tenryuji Temple theo đường cổng sau. Các khu vực đền đài của Nhật có một đặc trưng là luôn có khu vực rửa tay, có bảng hướng dẫn rõ ràng để dân tình biết cách rửa tay sạch sẽ như thế nào trước khi đi vào khu vực cúng bái, coi như một cách thể hiện sự thành kính của mình. Vậy nên tới đâu mình cũng bon chen đi rửa tay y như dân địa phương :))

Ra khỏi đền là trở lại con đường mua bán tấp nập hàng quán đồ lưu niệm. Ở đây có mấy cửa hàng bán kem trà xanh khá ngon mà bạn nên thử. Sau đó trở ngược lại đầu đường sẽ thấy cây cầu Togetsukyo bắc ngang qua con sông Katsura với dòng nước chảy như một con thác nhỏ. Ở đây sẽ có dịch vụ chèo thuyền dọc con sông ngắm cảnh dành cho những bạn có nhiều thời gian rãnh rỗi. Lúc này trời khá lạnh nên thôi mình quyết định chỉ ngồi trên bờ sông ngắm cảnh hóng gió rồi trở về.

Chương trình chiều nay của mình có một buổi đi xem múa Geisha ở Ponto-Cho Kaburen-jo Theatre lúc 4h nên mình tranh thủ bắt bus quay trở lại trung tâm Kyoto, dạo một lượt 2 con phố cổ Gion và Pontocho rồi kiếm quán ăn trưa lúc đã 3h chiều. Pontocho có vẻ yên tĩnh hơn Gion, một phần vì phố nhỏ hơn và phần khác vì ít khách du lịch chụp hình hơn. Pontocho cũng đầy những hàng quán đắt đỏ theo kiểu truyền thống Nhật, với một bên phố sẽ là các hàng quán có view nhìn ra bờ sông khá đẹp.

Rời khỏi Pontocho sau khi kết thúc show diễn vào lúc trời bắt đầu chập chen, mình hòa tiếp vào dòng người đông đúc của Sanjo Dori, leo xuống một quán nướng nằm ở tầng hầm để thưởng thức các món bò nướng đất Kyoto, xem như bữa ăn tạm biệt vùng đất mê mẩn của mình một thời. Mục tiêu đầu tiên của mình từ trước khi đến Nhật chính là đây, cố đô huyền thoại.

Ngày 4: Takayama - small Kyoto - làng cổ Shirakawago

Shirakawago hoàn toàn mà một sự tình cờ. Trong quá trình tìm hiểu về Nhật, mình đọc được blog của một bạn Tây đi về khen nơi đây cộng với những hình ảnh về một mùa đông tuyệt vời nơi này, mình đã quyết định thay đổi plan ban đầu đi Nikko bằng việc dành thời gian cho Takayama và ngôi làng ghi danh trong Unesco Heritage site này.

http://whenshetravelstheworld.blogspot.sg/2013/12/japans-golden-route-tour-of-world.html

Từ Kyoto muốn đi Takayama phải mất đến 4 tiếng. Đầu tiên là từ Kyoto station đi Tokaido Line lên Nagoya, sau đó đổi qua Takayama Line đến Takayama station. Đường đi từ Kyoto lên Takayama thì phải nói là siêu đẹp, hoa nở khắp đường đi, núi non sông hồ tô điểm suốt hai bên đường nên bạn sẽ cần kiếm một chỗ ngồi kế bên cửa sổ để tha hồ mà ngắm cảnh.

Được cái là xuống Takayama station thì bến xe bus nằm ngay kế bên. Vào mua vé đi lên Shirakawago hết 2,470 JPY/ 1người / 1chiều. Do bus này sẽ chạy theo giờ , trung bình 30 - 60p có 1 chuyến nên bạn sẽ cần check trước lịch và canh chuyến nào đi cho phù hợp.
https://www.nohibus.co.jp/english/highwaybus/shirakawago.pdf,
https://japanbusonline.com/

Mình có quen một anh bạn quê ở Takayama và được giới thiệu là trên này cũng có 1 khu phố cổ được dân tình gọi là small Kyoto, nên thay vì đi ngay lên Shirakawago, mình chọn một chuyến bus trễ hơn để có thời gian ghé thăm thành phố nhỏ này. Thật ra thì Takayama lại đem đến cho mình cái cảm giác của một thành phố cổ yên bình mà mình tìm kiếm ở Kyoto, thành ra quyết định đến đây quả không phải là một sai lầm. Takayama có công viên ven sông nơi trồng những dãy hoa đào rụng trắng lối đi, có những ngôi nhà nhỏ xinh được trang trí nhẹ nhàng dễ thương bởi giỏ hoa treo trước cánh cổng gỗ, có bò Hida mềm ngon như tan ra trong miệng mà nếu ở VN thì bạn chỉ nghe tới Kobe chứ không biết Hida cũng nổi tiếng tương tự. Takayama dường như còn có nhiều hơn vậy mà mình chưa có kịp thời gian khám phá ...

Chuyến bus 50p đưa mình đến Shirakawago khi mà những đoàn du lịch trong ngày đang trở ngược ra đi về. Kéo vali đi từ đầu làng đến cuối làng để tìm căn homestay Shimizu Inn mình đã đặt trước mà trong lòng không thể ngăn được cảm giác muốn ngay lập tức dạo quanh ngắm nghía khắp nơi.

Shimizu inn gần như là nằm cuối con đường, trước khi quẹo qua khúc cong cuối làng. Chủ nhà là một chị có vẻ ít nói nhưng khá dễ thương. Sau khi đưa mình vô phòng, chỉ cách sử dụng chăn màn theo kiểu nhà sàn Nhật thì chị chỉ đường và đưa bản đồ để mình biết những điểm có thể đi tham quan, dặn bọn mình bữa tối sẽ bắt đầu lúc 18h30. Lúc này đã hơn 5h nên bọn mình tranh thủ quay lại con đường để đi lên Observatory, là điểm quan sát trên cao nằm ngay gần đầu làng, nơi có thể nhìn thấy toàn cảnh Shirakawago village.

Ở Shirakawago chủ yếu là chỉ có hình thức Ryokan, là dịch vụ homestay ở theo phong cách Nhật, có kèm theo dịch vụ ăn uống menu truyền thống 3 bữa trong ngày tùy chọn. Ngoài Shimizu inn cũng có vài nhà khác cung cấp dịch vụ tuy nhiên do mình đi trong giai đoạn Golden week của Nhật cộng với phương tiện booking ở đây cũng khá hạn chế. Sau khi email một vài nơi thì chỉ có Shimizu inn là có phòng nên mình book luôn. Giá bình thường của Shimizu inn 8,800 JPY / người bao gồm ăn tối + ăn sáng, còn trong giai đoạn Golden week thì có phụ thu thành 9,600 JPY. Email liên hệ: shimizuinnjp@yahoo.co.jp

Sau khi chụp hình chán chê khung cảnh ngôi làng trong một buổi chiều muộn với những dãy núi tuyết trắng nằm ở xa xa, mình vội vàng trở về phòng trọ để kịp giờ ăn tối, còn lại thì để dành cho ngày hôm sau đi khám phá. Shimizu inn chỉ có 3 phòng, với khu vực ở giữa chính là main dining hall nơi khách sẽ tập trung cùng dùng bữa. Bữa ăn truyền thống Nhật thịnh soạn với rất nhiều món ăn bên khói bếp than nấu nước pha trà, như làm tan đi cái lạnh của những ngôi nhà heo hút nơi miền núi.

Ăn xong dòm ra ngoài đường làng thì hình như mọi người đều đã trở về nhà để trả lại sự yên tĩnh cho ngôi làng, nên bọn mình quyết định sẽ ở trong nhà, tắm rửa xong thì mặc yukata do nhà nghỉ cung cấp, ngồi uống trà đạo và nhâm nhi sake cho đúng cái vẻ là một người dân Nhật :)))

Ngày 5: làng cổ Shirakawago - Tokyo 

Mình chọn chuyến bus lúc 10.20 để trở về nên có 1 buổi sáng dạo quanh làng. Làng khá nhỏ, đi từ đầu đến cuối chắc chỉ chừng 15 phút. Trong đó có 3 ngôi nhà cổ nhất được dán mặt đặt tên là Wadake, Nagaseke và Kandake, ngoài ra thì còn có Myozenji temple & museum. Từ Shimuzu inn đi thẳng qua khúc cong đến cuối làng sẽ là 3 ngôi nhà nằm thẳng hàng tạo thành biểu tượng của Shirakawago thường được dùng trên các tranh ảnh.

Do không có nhiều thời gian nên mình bỏ qua không tắm ở suối nước nóng được chị chủ nhà giới thiệu chiều qua mà chỉ dạo quanh ngắm nghía tận hưởng cho hết cái không khí yên bình của nợi đây. Tuy nhiên từ sau 8h sáng thì làng lại bắt đầu đông đúc với lượng khách du lịch trong ngày kéo tới, thành ra thích nhất vẫn là lúc chiều muộn hôm trước, khi mà cả làng hình như chỉ có mình và một vài người còn sót lại.

Rời khỏi Shirakawago mà trong lòng vẫn cứ tơ tưởng, nếu có nhiều thời gian hơn thì có lẽ mình sẽ ở lại đây thêm 1 đêm nữa. Vì đây thật sự là nơi mà mình muốn đến nhất trong toàn bộ chuyến đi này.

Trở về Tokyo trên con tàu Shinkansen, ngồi bên cửa sổ thấy dãy núi phú sĩ cứ ẩn hiện trong mây. Đây cũng là điểm bạn nên lưu ý xem có thể ngắm núi phú sĩ trên các chặng đường đi của mình không và chọn hướng ngồi phù hợp.

Về tới Tokyo là bọn mình đi luôn Meiji Shrine vì sợ sắp tới giờ đóng cửa. Một trong những điểm tiện lợi ở các ga tàu điện cũng như cả sân bay của Nhật là luôn có các tủ gửi đồ tự động. Bạn chỉ việc bỏ tiền vào, lấy password xong là nhét đồ vô tha hồ đi chơi khỏe re, khi nào về lại ga tàu thì lấy đồ rồi đi về. Tùy kích cỡ tủ mà giá tiền sẽ là 300, 400, 500 hay 600 JPY. Ở Meiji mình lại được xem cảnh đám cưới truyền thống của Nhật, đây cũng xem là một nét văn hóa khá đặc trưng khi cô dâu chú rể mặc đồ truyền thống tổ chức lễ trong đền.

Bon chen ghi điều ước lên cây ước nguyện, chụp ké những tấm ảnh của một đám cưới truyền thống, xong mình trở về với phố xá nhộn nhịp của Tokyo, với con đường Takeshita ngắm nghía bà con ăn mặc cosplay, với ngã tư đông đúc Shibuya tràn ngập người qua lại. Thế là cuối cùng ta cũng đến Tokyo, thủ đô của đất nước Nhật Bản đa sắc màu.

Ngày 6: núi Phú sĩ và lễ hội hoa

Mình đi tháng 4-5 là đúng mùa đẹp, đúng vào dịp có Shibazakura Festival ở gần núi Phú sĩ. Trước khi đi cũng băn khoăn là liệu có nên leo lên núi Phú sĩ hay không vì thường là du khách chỉ lên được lưng chừng của một trạm dừng. Đến khi qua đây rồi thì mình quyết định luôn là không đi nữa. Vì hoặc là dành nhiều thời gian trekking, có thể là 2-3 ngày, còn không thì nên đi qua khu vực lễ hội hoa, vì nơi đây sẽ có góc nhìn tuyệt đẹp về núi Phú sĩ.

Tuy nhiên đến được với lễ hội hoa cũng là một kỳ công. Mình không biết những mùa khác thì như thế nào nhưng mùa này khách du lịch đông nghèn nghẹt và kẹt xe suốt một con đường dài để đến được với khu vực Festival. Mình bắt đầu đi từ Tokyo lúc 9h sáng nhưng 3h chiều mới tới được Shibazakura Festival. Thông tin về lễ hội hoa thì có thể tìm hiểu trước trên website http://www.shibazakura.jp/eng/access/ để canh thời gian đi cho phù hợp. Shibazakura là một giống hoa anh đào khác nở trễ hơn so với hoa anh đào truyền thống của Nhật, nhờ đó mà đến đầu tháng 5 mình vẫn còn cơ hội để thưởng hoa tuyệt đẹp.

Sau khi ghi lại hình ảnh vườn hoa tím rịm nhìn về đỉnh Phú Sĩ trắng xóa, ăn vội vàng mấy món street food bán trong Festival vì sợ trời tối nhanh, mình trở về Tokyo và bỏ qua ngôi làng Oshino Hakkai village mà ban đầu tính đi.

 Đi dọc dọc Akihabara tính tìm Maid coffee chui vô mà hok ưng được quán nào, nên thôi lại chui vô một quán Steak, ăn kiểm tra lại xem bò Nhật bản có ngon không, bò Tokyo so với bò Hida đắt đỏ thì như thế nào.Và kết luận cuối cùng của mình là nếu mà bạn bỏ lỡ cơ hội thưởng thức bò Hida thì bạn đang bỏ phí cả nửa cuộc đời rồi ...

Ngày 7: Sapporo và điểm dừng chân cuối cùng

 Điểm đến cuối cùng trong hành trình Nhật bản của mình là Sapporo thuộc quần đảo Hokkaido. Một trong những lý do khiến mình quyết định bò lên tới điểm cao nhất trên bản đồ nước Nhật là hi vọng hoa anh đào sẽ nở trễ trên vùng đất lạnh giá này và đây sẽ là cơ hội cuối cùng cho mình ngắm hoa. 9 ngày săn lùng hoa đào sẽ kết thúc ở đây, vùng đất sản xuất bia Sapporo nổi tiếng.

 Mình tới Sapporo là quá trưa, mất chút thời gian để di chuyển từ sân bay New Chitose Airport Station về tới trung tâm TP để nhận phòng và gửi hành lý. Sau đó mình đi ra chợ cua Curb market để thưởng thức món cua tuyết đặc sản.

 Ăn xong no nê mình tiếp tục đi về Moerenuma Park là địa điểm được đánh dấu là sẽ có 1 vườn hoa đào nở rộ. Sau một hành trình dài xuyên nước Nhật thì mục tiêu săn hoa đã thành công. Tuy nhiên lúc này mình nhận ra hoa đào của Nhật chủ yếu là màu trắng hồng, chứ hông phải màu hồng tươi như miền bắc Việt Nam hay Đà Lạt, mà ở đây mình cứ hay gọi là đào phai...


Moerenuma Park là một công viên rộng lớn, đẹp đẽ, lên ngồi ngắm mặt trời lặn nên thơ và sau đó phải vội vã chạy về để đón kịp chuyến xe bus cuối cùng lúc 7h tối đậu tuốt ngoài cổng xa xôi. Xém chút nữa thì chắc là mình ở lại luôn công viên để ngắm bình minh của ngày hôm sau, vì thiệt tình không biết là hết bus thì đi bằng gì nữa. Sapporo là một thành phố tỉnh lẻ yên bình mà dòm tới lui cũng hông thấy xe cộ là mấy. Rút kinh nghiệm là tới mấy chỗ như vậy phải để ý kỹ giờ giấc xe cộ, chứ cứ đinh ninh nó hoạt động trễ như TP lớn là tiêu.

Mình trở về lại JR Tower là trung tâm của TP Sapporo, thưởng thức hải sản nổi tiếng của vùng đất này trong một nhà hàng sushi truyền thống, sau đó trở về khách sạn nghỉ khỏe, mai đi tour.

Ngày 8: Scenic Cape Shakotan Tour 

Mình chọn đi tour Scenic Cape Shakotan Tour đi về trong ngày vì khi kiểm tra các điểm du lịch của Hokkaido đều thấy khá xa và phương tiện công cộng không nhiều, không thấy MRT phổ biến.

Lịch tour thì có sẵn trên website http://teikan.chuo-bus.co.jp/en/cms/course, chỉ cần email booking trước là yên tâm. Một số tour trong đó sẽ hoạt động theo mùa nên sẽ cần để ý ngày bắt đầu mùa khi lựa chọn tour. Một điểm nửa là chỉ có 1 vài tour sẽ có guide tiếng Anh và thời điểm mình đi thì không có. Nhưng mà cũng không sao, chúng ta cứ việc nghe tiếng Nhật không hiểu gì, miễn ngắm cảnh là được rồi...

Tour này sẽ chạy dọc con đường bờ biển khá đẹp và dừng lại ở một số điểm khá đẹp trên đường đi như Shimamui Coast, Cape Kamui,.. Ngày mình đi trời mưa gió nên khá lạnh, lên tới Cape Kamui mà không đi được ra ngoài mũi vì sợ gió biển thổi bay mất cả người.

Tour sẽ cho bạn ăn một bữa ăn Nhật truyền thống bày đủ món khá thích, tương tự như bữa ăn mình được thưởng thức ở Ryokan trên Shirakawago, sau đó là đi tắm suối nước nóng Onsen giữa trời, ngắm nhìn bờ biển.

Điểm cuối cùng của tour là lâu đài sản xuất rượu Yoichi Nikka Whisky Distillery nơi bạn sẽ được thưởng thức 3 loại rượu mạnh và biết thêm về một lịch sử phát triển rượu của Nhật bản. Tới đây rồi mình mới biết loại rượu Yoichi từng vượt qua tất cả các hãng rượu tây của châu Âu để đoạt giải rượu ngon nhất thế giới cách đây hơn chục năm. Và Nhật bản thì giờ đây ngoài Sake còn rất nhiều loại Whisky hàng đầu đáng để thưởng thức.

Ngày 9: Sapporo về Việt Nam

Ngày cuối cùng thì chỉ có transportation, mình bay từ Sapporo về Narita, shopping vài tiếng ở đây rồi bay Vanilla về VN, transit ở Đài Loan. Do ngày hôm trước đi tour mưa gió lạnh teo, đặc biệt là cái gió lạnh bay người ở Cape Kamui mà ngày về mình đã bắt đầu cảm sốt.

Ngồi trên máy bay mà thiệt tình chỉ có muốn nhắm mắt mở mắt ra là thấy nhà, vậy mà 6 tiếng dài dằng dặc trôi qua lặc lờ. Rút kinh nghiệm là đi Nhật mà đặc biệt là Hokkaido thì phải lo mà giữ ấm, chứ lần sau quay lại đây trượt tuyết chắc còn lạnh cóng hơn, lúc đó không có đường mà về luôn.

Tổng hợp toàn bộ chương trình tour Nhật tự túc:

https://docs.google.com/spreadsheets/d/11Tif1ag-GqIQoxWmWib64gKcj7to15-RTLK7FxU12Vk/edit#gid=723933513