Tuesday, October 23, 2012

27


Đã có rất nhiều những năm tháng đi qua! Một đôi lần ngồi trên xe, nhìn qua khung cửa với mọi người mọi vật đang chuyển động, chợt thấy mình như đứng lại giữa thời gian... Chợt như thấy có những điều vừa mới xảy ra ngày hôm qua thôi, dẫu cho những điều ấy đã là quá khứ xa lắm rồi.

27 tuổi, cảm giác như đã ở ngưỡng cửa của một nửa cuộc đời. Đã bắt đầu những câu chuyện bằng cụm từ "ngày xưa" với những thứ kỷ niệm mà con người ta không bao giờ trở lại được. Song, cũng thôi mơ mộng để trở về một ngày xưa nào đó.

27 tuổi, người ta có một gia đình để mà quan tâm và nâng niu. Đã thôi cái tính trái gió trở trời muốn thứ gì là phải có ngay bằng được. Đã hiểu rằng hạnh phúc không phải là một điều vĩnh hằng tồn tại mãi mãi, mà phải quan tâm gìn giữ từng ngày.

27 tuổi, người ta nhận ra mình chững lại. Đôi khi chưa biết rồi sẽ đi con đường nào trong nửa cuộc đời còn lại, nhưng đã ý thức là mình có trách nhiệm với một số người và với bản thân mình. Và con người ta, hạnh phúc vì có trách nhiệm trên vai, vì nhận thấy rằng, sự tồn tại có một vài ý nghĩa theo mặt nào đó.

27 chưa hẳn là 30, nhưng đã đi xa 18 lâu lắm rồi. Dù là chưa thể sâu sắc như đàn bà 30, nhưng 27 cũng đủ hiểu ngông cuồng không chứng minh được điều gì, bởi mọi thứ đều có giá trị thực của nó. Khi người ta 27, người ta đi đến một ngưỡng cửa mà dù có muốn hay không muốn, người ta cũng sẽ luôn bước qua. Đó là khi mà người ta trở nên bao dung hơn với mọi lỗi lầm và nhận thấy đâu đó hình ảnh của mình qua những lỗi lầm ấy.

Thời gian trôi qua có thực sự làm thay đổi con người ta? Câu hỏi chưa hẳn đã cần có một câu trả lời... Mặc dù những năm tháng đã đi qua để lại cho ta khá nhiều vết cứa của thời gian, nhưng nó cũng để lại cho ta những kinh nghiệm sống, để cho ta thấy cuộc đời này chưa bao giờ là đủ và cũng chưa bao giờ là không đủ.

Cám ơn 27, ghi nhận thêm một dấu mốc của cuộc đời. 27 thực sự cho ta nhiều hơn mong đợi!

(viết cho sn tuổi 27 - Monday, December 5, 2011 at 5:06pm)

No comments:

Post a Comment