Thursday, October 24, 2013

Niềm tin và sự lựa chọn


Đôi khi chúng ta cần một niềm tin nào đó, để có thể luôn đứng vững giữa cuộc đời!

Thật ra, mình luôn tin rằng, niềm tin là một sự lựa chọn. Có thể con người ta sinh ra trong một gia đình, với một tôn giáo nào đó, sẽ khiến cho người ta có một nền tảng và một sự trung thành với một số đức tin. Tuy nhiên, khi xã hội này luôn biến động từng ngày, và người ta luôn có những tiếp xúc vượt qua khỏi ranh giới của những con người gần giống với mình, người ta trở nên có nhiều cơ hội để lựa chọn, từ đó nhìn nhận xem niềm tin của bản thân mình nên đặt vào đâu.

Trong cuộc sống, việc chúng ta lựa chọn những người bạn, việc chúng ta phân biệt phải trái, cơ bản đang dựa vào những niềm tin đạo đức mà ta hình thành từ khi bắt đầu có ý thức. Trong công việc, việc chúng ta hành xử, quyết định có gắn bó với công ty hay không cũng dựa vào niềm tin của chúng ta trên những mục tiêu và giá trị công ty đang hướng tới. Vậy thì tại sao sau một thời gian hoặc một số biến cố, chúng ta bỗng dưng từ bỏ người bạn của mình, hoặc từ bỏ công ty mình đang làm việc? Mặc dù có thể đang có rất nhiều nguyên nhân đang diễn ra, nhưng sâu xa, có phải chúng ta đang mất niềm tin với chính mình, hoặc đối với đối tác bên kia. Vậy thì chúng ta đang lựa chọn như thế nào với niềm tin của chính bản thân mình.

Có một sự thật đáng buồn là, khi chúng ta còn nhỏ, chúng ta chưa va chạm nhiều trong cuộc sống, chúng ta tin rằng mọi sự đều có thể, thậm chí là những điều vô lý nhất. Việc va chạm với cuộc đời, khiến chúng ta có kinh nghiệm sống hơn, chín chắn hơn, và cũng làm chúng ta thấy xung quanh biết bao nhiêu là hạn chế và biên giới mà khiến chúng ta loay hoay không biết tìm cách nào để vượt qua. Chúng ta không còn niềm tin mãnh liệt vào những gì chúng ta đang làm, và thậm chí là đôi lúc không tin cả người bạn đời bên cạnh. Vì lúc đó, chúng ta lựa chọn tin vào những giới hạn.

Có thể ngày mai chúng ta sẽ đi qua giới hạn đó, hoặc cần nhiều hơn những ngày mai và nỗ lực. Tuy nhiên, một khi đã xác định mình không thể nào vượt qua được, hoặc không thể lấy lại niềm tin cho cái điều mơ hồ ở bên kia giới hạn đó, chúng ta đã tự đặt mình trong khuôn khổ của những đường biên, mà quên rằng, đường biên đó, là do chính mình tạo ra.

Ngày bé, khi còn chưa có xe máy để đi, chúng ta có thể đi học, đi chơi, rong ruổi khắp nơi bằng xe đạp. Lớn lên một chút, có điều kiện một chút, đi đâu ta cũng chỉ tót lên xe máy. Và đến 1 ngày, chúng ta tin rằng chúng ta chẳng còn có thể chạy xe đạp được nữa. Thế nhưng điều đó có phi thực tế không? Việc một ai đó có thể đi vòng quanh các nước bằng xe đạp khiến chúng ta ngưỡng mộ và trầm trồ liệu có phải là một điều không thực hiện được? Đơn giản chỉ là chúng ta có muốn và tin là mình sẽ làm. Hay là sẽ kiếm 1 đống những lý do vô cùng hợp lý về gia đình, hoàn cảnh, điều kiện để biến mọi chuyện theo một cách đơn giản hơn: việc đi xe đạp vòng quanh các nước đó không phải là việc ưu tiên của chúng ta.

Dĩ nhiên, cuộc sống có một số ưu tiên để lựa chọn. Và việc lựa chọn như thế nào là cả một quá trình dài để hình thành nên chính con người chúng ta ngày hôm nay. Chúng ta lựa chọn cách vượt qua khó khăn, chúng ta sẽ có cách để đối đầu với những khó khăn khác. Chúng ta lựa chọn từ bỏ để đi trên một con đường bằng phẳng hơn, chúng ta sẽ luôn cần phải đi tìm ra con đường bằng phẳng mới cho một giai đoạn sắp tới. Khi đó, niềm tin cần được đặt vào việc chúng ta có tìm ra con đường mới ấy hay không.

Việc chúng ta lựa chọn hàng ngày, đều góp phần hình thành nên con đường đời mà chúng ta đang bước tới, và nếu chúng ta tin vào ngày mai sẽ luôn tốt đẹp hơn, thì hẵng là vậy, vì chính chúng ta là người sẽ vẽ nên ngày mai tốt đẹp đó!



No comments:

Post a Comment