Saturday, November 18, 2017
Taiwan in Nov - Kinh nghiệm đi Đài Loan mùa mưa
Cái khó nhất trong chuyến đi Đài Loan là mình chỉ có 5 ngày nên phải cân nhắc tới lui xem nên đi đâu, ở mỗi Taipei không thì phí quá, mà đi nhiều thì không có thời gian, rồi nếu đi tới khúc giữa giữa thì chọn Taichung, Alishan hay Hualien,... sau nhiều hồi thảo luận nghiên cứu thì cuối cùng chọn Alishan, đi về thấy hơi cực chút vì thời gian hạn chế nhưng thỏa mãn vì cái đẹp núi rừng bảo tồn thiên nhiên. Tuy nhiên muốn đi cho hết Taiwan thì chắc cũng mất cỡ 2 tuần, lần sau có đi lại thì mình sẽ ngược từ phía nam Cao Hùng lên thôi.
Máy bay:
Nhóm mình đi 6 người thì 3 đứa đi Vanilla, 3 đứa đi Vietjet. Tính ra thì giá vé cũng như nhau, 3tr đi về. Tuy nhiên giờ bay của Vietjet xấu hơn mà còn phải canh 0d, nên theo mình thì cân nhắc Vanilla air có vẻ hợp lý hơn.
Chuyến đi: Vanilla: 02:15 - 06:30 / VietjetAir: 01:00 - 05:15
Chuyến về: Vanilla: 22:20 - 1.00 / VietjetAir: 06:00 - 09:00 => mất thêm ít nhất nửa ngày, với lại bay sớm 6h thì chỉ có nước ngủ sân bay vì sáng ra 6h các phương tiện giao thông công cộng mới hoạt động thì cách nào mà ra sân bay kịp.
Đổi tiền:
Tỉ giá đổi TWD ở VN khá thấp nên nhóm mình toàn đổi USD.
Đổi từ USD qua TWD ở sân bay Taoyuan là tỉ giá tốt nhất. Đợt mình đi tỉ giá là 1 USD = 29,83 TWD. Đến lúc đi chơi phải đổi thêm tiền thì không thấy cửa hàng Exchange rate nào hết, đổi ở ks thì chỉ có 1 USD = 28 TWD.
Ngày 1: Taipei - Shifen - Pingxi - Jiufen
Do giờ bay khác nhau nên bọn mình tập trung ở Taipei Main Station, là cái bến bự nhất của Taipei, đi đâu thì cũng phải trở về đây, có đủ các loại MRT, subway, bus,...
Sau khi đi mua Easy card tốn hết 100 TWD tiền cái thẻ không hoàn trả, top-up 300 TWD để xài dần thì bọn mình tìm đường đi qua khu vực bus station để mua trước vé xe bus tối mai đi Alishan. Tổng cộng 5 ngày ở Taiwan bọn mình xài hết 500 TWD/người top-up cho cái Easy card, chưa kể 675 TWD tiền đi High speed railway HSR từ Taichung về Taipai. Tiền vé nếu không có Easy card nghe nói là mắc hơn xíu, với lại tab thẻ thì nhanh chóng, khỏi tốn thời gian chờ đợi mua vé. Tuy nhiên nên cân nhắc có nên mua thẻ không, vì nếu đi ít thì phí 100 TWD tiền cái thẻ.
Xong cái màn thủ tục vé các loại thì đã tới trưa, cả bọn kéo vali lên Local train để đi về Riufang station, rồi từ đây bắt tiếp con tàu cổ đi lên Shifen - hay còn gọi là làng Thập phần. Ở Đài thì phải làm quen với mấy cái tên phiên dịch ra tiếng Anh hoặc ra tiếng Đài, chứ cứ đọc theo mấy cái tên trên website VN một hồi là loạn xạ cả lên. Túm cái váy lại thì Shifen là Thập phần còn Jiufen là Cửu phần. Với lại biết chút tiếng Trung thì đi Đài khỏe hơn vì bà con ĐL hok có ham nói tiếng Anh là mấy.
Ngày đầu tiên thay vì ngủ ở Taipei thì tụi mình quyết định lên Jiufen ngủ luôn, để đỡ mất công vội vã chạy lên Jiufen chơi rồi lại phải chạy về, mà cái gì cổ cổ thì nên dành nhiều thời gian chút mới cảm nhận được. Và đây là một quyết định đúng đắn.
Thập phần / Cửu phần có thể xem là must visit của Taipei vì ai qua đây cũng đi, Thập phần thì có cái màn thả đèn lồng mà ai vô đây cũng thả, bất chấp thời gian sáng tối hay thời tiết nắng mưa. Tuy nhiên ở đây hơi ít hàng quán ăn uống, chỉ có mỗi 2 quán bán đồ ăn trưa, 1 bên bò, 1 bên gà, nên tụi mình chui vô đại 1 quán bò được chị người Việt bán đèn lồng giới thiệu. Mùi vị cũng ổn, có bánh há cảo ăn ngon, thế là đã biết được cơm và mì Đài Loan có hương vị ra sao.
Thập phần đón bọn mình bằng một ngày mưa rả rích, thành ra ban đầu tính đi thác, sau đó quyết định là bỏ qua và bắt đầu đi tiếp về phía làng cổ Pingxi cách Shifen vài trạm. Trái ngược với Shifen đông đúc nhộn nhịp, Pingxi vắng vẻ và yên ắng hơn, cũng có cái màn đèn lồng mà biết vậy bọn mình qua đây thả cho nó rộng rãi đỡ chen chúc chụp hình. Nhưng qua tới đây thì đã muộn rồi, không lý nào lại thả tiếp, nên thôi, để dành kinh nghiệm cho các bạn đi lần sau.
Pingxi nho nhỏ, đi 1 vòng là hết, mà lúc này lại quá no nên không thể thưởng thức món xúc xích gia truyền ở đây. Một điểm lưu ý là tàu từ Pingxi một tiếng mới có 1 chuyến, nên đi chơi sao canh giờ quay về cho đúng kịp giờ tàu chạy là hay nhất, không thôi là phải lê lết ngồi chờ tàu mòn mỏi.
Quay trở lại Riufang station, bọn mình ra ngoài bắt bus để lên Jiufen, lúc này trời đã nhá nhem tối mặc dù chưa tới 6h chiều, cộng thêm cơn mưa cứ rả rích suốt. Ra khỏi station quẹo trái đi chừng 300m, sau đó băng qua đường để bắt bus 1061,1062, 827, 788 là đi lên Jiufen.
Đang đứng ở trạm xe bus bên này đường chưa kịp băng qua vì bọn mình còn đang suy nghĩ không biết bus chạy hướng nào thì gặp 1 bác taxi ra chào mời bọn mình với 2 bạn VN khác cũng đang đứng đó. Phải cái bác này không nói được tiếng Anh nên toàn nói qua lại với 2 bạn VN kia bằng tiếng Đài sau đó 2 bạn kia dịch lại. Nghe bác hù là giờ này chờ bus trễ lắm, lên đó là hàng quán đóng cửa hết nên thành ra chưa kịp thống nhất xong thì nhóm mình đã có 2 đứa te te leo lên taxi đi với 2 bạn VN kia. 4 đứa còn lại trước khi leo lên xe thì yêu cầu bác tài xế chở về ks để cất đồ thì bác không hiểu, mà giờ 2 đứa kia đi mất đất rồi, thành ra cũng cứ phải lên xe rồi deal tiếp. Bác gọi cho tổng đài nhờ phiên dịch thì bạn tổng đài kêu bác đòi thêm 50 TWD mới chở về ks, bọn mình không chịu nói tới nói lui thì bác nói lúc nãy đã thống nhất với 2 bạn VN xe kia là chỉ chở về khu phố cổ Jiufen mới có giá 200TWD/xe. Giờ không lẽ 4 đứa về ks, 2 đứa kia đi lạc là thôi luôn, nên thế là cả bọn đành xuống ở đường lên khu phố cổ. Thành ra cứ y như bị gạt leo lên taxi mà không làm được gì, lại còn mất tổng cộng 300 TWD cho 6 đứa, trong khi đi bus thì chỉ có 15TWD/người vì quãng đường ngắn chỉ có 5km.
Tóm lại là các bạn không nên đi taxi, đừng để bị ai dụ dỗ hết đó, cứ ra khỏi station là bus thẳng tiến. Đã vậy taxi thả bọn mình ngay đầu con dốc bậc thang của khu phố cổ, cả bọn na vali đồ đạc đi từ dưới lên đỉnh dốc mệt phờ cả người, rồi lại còn lếch thếch trời mưa leo tiếp mấy con dốc lên đồi để đi kiếm khách sạn. Trong khi đó nếu đi bus thì nó sẽ dừng ở 1 cái trạm khác phía trên đồi gần ks và không cần leo hết cái đống bậc thang dài dằng dặc kia. Đã bị lừa ta lại càng hận.
Về lại ks cất đồ xong cả bọn vội vã quay lại phố cổ để ăn vì sợ nó đóng cửa, vô tình lụm được bí kíp chui vô 1 quán toàn bán đồ ngon, lại có view đẹp mà hok biết tên gì. Ăn xong 9h quay ra thì phố xá đóng cửa gần hết, ăn được thêm mấy ly taro ball đặc sản xứ Đài xong là về tắm rửa ngủ khỏe.
Ngày 2: Jiufen - Taipei - night bus to Alishan
Sáng ngủ dậy trời quang mây tạnh, hít không khí trong lành của Jiufen mới thấy ngủ lại ở đây là sáng suốt. Bọn mình ở A-Home, một dạng như homestay ở tuốt trên đỉnh đồi, có view nhìn xuống toàn cảnh làng cổ. A-Home có coffeeshop là nơi ăn sáng nằm cách khu vực phòng ở chừng 5p đi bộ, có khu vực ban công ngồi ăn sáng ngắm trời đất khá thích. Tuy nhiên ks / homestay ở Jiufen khá mắc, trung bình 1 phòng 2 người là cỡ 70-80USD rồi, so với Taipei chắc cao hơn cỡ gấp rưỡi vì ks ở Taipei có thể kiếm chừng 50 USD.
Dạo một vòng phố cổ chụp choẹt, xong cả bọn quay về ks trả phòng lúc 11h rồi quay lại phố cổ uống trà sữa trước khi ra bến xe bus để đi về Taipei. Giờ check-out phổ biến của các ks ở Đài Loan là 11h sáng.
Ban đầu tính chiều nay sẽ đi tham quan các điểm ở Taipei như National Palace Museum, Chiang Kai-shek Memorial House - Nhà tưởng niệm Tưởng Giới Thạch nhưng về được Taipei Main station, gửi đồ vô locker xong đi MRT ra Jiantan station, tìm được quán ăn là 3h chiều. Đã vậy cả bọn còn chui vô cái quán bán buffet lẩu, đồ ăn ngập mặt ăn hoài không hết, thành ra ăn xong là gần 5h chiều, chuẩn bị tới giờ người ta đóng cửa tham quan hết trơn. Kế hoạch thay đổi thành đi bộ chừng 500m ra Shilin night market gần đó, dòm đồ ăn hấp dẫn quá chừng nhưng không còn bụng để ăn, sau đó đi lòng vòng mua ba thứ linh tinh rồi quay về lại Taipei Main station để chuẩn bị đi chuyến bus đêm.
Mà công nhận là chợ đêm Shilin bán đồ ăn hấp dẫn, nếu được thì nên ra đây thưởng thức Taiwan street food là hợp lý nhất. Mua mặt nạ mỹ phẩm giá rẻ gì thì cũng có ở đây luôn nha.
Bus ở Đài được cái là rất đúng giờ, giống MRT vậy, lại có luôn cắm sạc điện thoại nên khỏi cần lo. 8h45 leo lên xe, tính ngủ một giấc đến 3h sáng hôm sau dậy còn đi leo núi, mà ngủ vật vờ sao cứ vừa ngủ vừa tỉnh, đến gần 1h xe dừng ở trạm giữa đường thì phát hiện là chỉ còn 2 tiếng nữa tới nơi mà chưa kịp say giấc. Trạm dừng ở Đài hông giống ở VN, không có hàng quán mà chỉ có mỗi cái cửa hàng tiện lợi, ai cần gì thì vô mua thôi, nên ai mà chờ dừng để ăn đêm thì hơi bị nan giải.
Ngày 3: Alishan - trở về Sun Moon lake
3h sáng bus tới Alishan station, bước xuống xe là đi vô cửa hàng 7Eleven có chỗ ngồi nghỉ, có bản đồ hướng dẫn trekking. Bước xuống một cái là cả bọn lạnh teo vì bên ngoài đang là 12 độ, lại đang ở vùng cao lúc sáng sớm nên cái cảm giác càng tê tái. Thế là vội vàng đi đánh răng, mặc thêm áo ấm để trang bị kỹ càng đi leo núi. Được cái 7Eleven ở đây có bán cả áo Thermal heat, là loại áo giữ ấm khá công dụng, nên ai lỡ dại không trang bị thì tới đây mua mặc thêm cũng được. Ngoài việc có chỗ ngồi nghỉ chờ đợi thì bà con còn mua đồ ăn sáng, ở đây có nước sôi, lò vi ba phục vụ nấu mì gói hâm đồ ăn các kiểu.
Sau lưng 7Eleven chừng 20m là cổng vào của Alishan, tại đây nếu có vé xe bus thể hiện bạn đến Alishan bằng phương tiện công cộng thì giá vé vào cổng sẽ là 150 TWD. Qua cổng đi lên dốc cỡ 100m bên tay phải sẽ thấy trạm xe lửa Alishan station. 4h mình vào là bà con cũng bắt đầu đông đúc rồi, chờ một lúc thì station mở cửa để bà con vào xếp hàng mua vé. Vé thì đến 4h45 mới chính thức bán và 5h20 là chuyến tàu đầu tiên để đi lên Chushan station ngắm mây và mặt trời mọc. Số lượng vé ở đây có vẻ hạn chế, theo bảng điện tử thì mình thấy chỉ có tổng cộng 480 vé, tàu chạy chuyến 7h sáng sẽ là chuyến cuối cùng. Ngoài ra giờ bắt đầu chạy chuyến đầu tiên cũng thay đổi theo thời tiết và thời gian mặt trời lên. Bảng thông báo giờ tàu chạy cũng như giờ mặt trời mọc sẽ dán ngay trước cửa. Ở Alishan station có locker gửi hành lý nên tụi mình tranh thủ gửi trước khi bị full. Chứ vừa na vali vừa leo núi băng rừng chắc là ở luôn ở trỏng khỏi ra quá.
Rời khỏi Chushan station là điểm tập trung ngắm mây, tuy nhiên lúc này vẫn còn tối om, mây thì không thấy đâu mà bà con xếp hàng đứng chờ đông nghẹt. Thế là bọn mình quyết định tiếp tục đi lên đỉnh Ogasawara là nơi có view point nhìn xuống làng mạc. Chờ đến khi trời sáng thì mới biết là mùa này không có mây. Mấy bạn đi ngắm được biển mây chắc là phải canh được đúng mùa thời tiết đẹp, chứ như mình thì chỉ gặp được vài đám mây lượn lờ là hết.
Trở xuống quán trà nằm trên đường đi lên Ogasawara, lượn vào ngắm nghía quán thì được chị Quản lý người Nhật đón tiếp hết sức niềm nở, giới thiệu trà ngon độc quyền xứ này và lại còn cho mình thanh toán bằng cả tiền VND khi biết mình không đem TWD theo. Sau khi cả bọn tập hợp lại đầy đủ tại quán trà thì bọn mình ủng hộ tiếp mấy ly vì đã có tiền TWD.
Nhờ chỉ hướng dẫn mà bọn mình quyết định sẽ trở ra bằng đường bộ chứ không đi tàu nữa. Và Alishan đẹp nhất chính là đây, những khung đường rừng được đầu tư bài bản làm đường đi bộ riêng bằng sàn gỗ giúp bảo tồn trọn vẹn cái đẹp của thiên nhiên cây cỏ, tránh được du khách dẫm đạp khắp nơi.
Lội bộ xuyên rừng để ra đến Secrad Tree Station, nơi trạm tàu cuối cùng có cái cây lớn đã gãy đổ, bọn mình lên tàu để trở về Alishan station. Lúc này thì trời bắt đầu sương mù và mưa bắt đầu rả rích. Cũng hên là bọn mình kịp hoàn thành cung đường trekking trước khi thời tiết xấu đi.
Về lại 7Eleven ăn trưa cơm hộp, mua vé xe bus lúc 13h để đi qua Sun Moon Lake. Từ Alishan đi SML chỉ có 2 chuyến bus trong ngày lúc 13h và 14h, nên đi gì thì đi, phải canh giờ về nếu không muốn ngủ lại Alishan. Bus từ đây đi cũng không có số ghế, là loại bus nhỏ nên cần có mặt sớm chút để đảm bảo bạn có chỗ ngồi.
Khi quyết định đi Alishan, ban đầu mình cũng tính ngủ lại đây, tuy nhiên search một hồi thì không thấy ở đây có điểm gì chơi nhiều lắm, trong khi đó SML chỉ cách có 2 tiếng xe bus mà lại có khá nhiều cảnh đẹp, là nơi bà con hay dắt nhau đi honey moon. Nên quyết định là tối ngày này sẽ về SML ngủ, sau đó ngày hôm sau sẽ dành cho khám phá SML.
Về tới SML thì cơn mưa cũng chưa hề dứt. Cả bọn bắt bus đi nửa vòng hồ từ trạm bus trung tâm về tới bến cảng ITA Thao rồi check in ks Crystal Inn nằm cách đó 5 phút đi bộ. Lấy xong phòng, tắm rửa sạch sẽ, cả bọn ra lại con đường song song với ks để thưởng thức street food. Sau đó trở về thưởng thức món trà sữa trân châu ngon miệng của quán ngay ks và ngồi ngắm nhìn mưa bay, nghe cái quán kế bên đóng cửa sớm hát hò vui vẻ.
Ngày 4: Sun Moon Lake - trở về Taipei
Ban đầu tính mua Sun Moon Lake pass đi chơi nguyên ngày bao gồm bus, boat, cable car và bicycle, giá 390 TWD/người. Nhưng mà chiều qua lúc tới nơi thấy thời tiết mưa gió quá nên không dám mua, để đến sáng ra xem tình hình thế nào rồi tính tiếp.
Sáng ngủ dậy đi bộ ra bến cảng ngắm nghía thì mưa bắt đầu nặng hạt. Kiểu này nghĩ chắc là thôi coi như nghỉ dưỡng ở SML luôn. Vậy mà hên sao ngồi chờ chút thì lại tạnh mưa, tranh thủ chụp được mấy tấm hình view hồ mây bay khá đẹp rồi quay về ks để ăn sáng, check-out gửi hành lý lại, chuẩn bị đi chơi. Ks Crystal Inn có bán vé shuttle boat 100 TWD/người, đi lại không giới hạn 3 cái bến cảng nằm vòng vòng quanh hồ. Cả bọn quyết định sẽ đi cái này thay cho Sun Moon Lake pass, nếu quay về còn kịp thì sẽ đi Cable car sau cũng không muộn.
Từ Ita Thao pier mình đi qua Shuishe pier là khu cảng trung tâm hôm qua xuống xe bus. Ra được tới cái Ita Thao pier là mưa lại nặng hạt. Không lẽ mua cái vé boat xong giờ cancel nên cả bọn quyết định đội mưa chơi luôn. Qua tới Shuishe pier lên bờ là khu vực cửa hàng bán đồ lưu niệm bánh trái xứ Đài, cả bọn mua thêm 2 cây dù giá 100 TWD để đủ mỗi đứa 1 cây tha hồ đi chơi tiếp. Ở đây có cái món Tea Egg mà chị người Việt bán đồ ăn ở chợ đêm hôm qua có chỉ, kêu mình phải ăn thử. Tea Egg là món trứng luộc bằng nước trà, nhưng thực ra khi ăn lại mặn mặn có cảm giác như trứng kho có mùi thuốc bắc nên không thuộc khoái khẩu của mình lắm.
Sau đó cả bọn chui vào một quán trà ngay bờ hồ ngồi thưởng thức trà đủ loại ngắm nhìn mây nước. Tàu ở đây thì cứ chừng 15-20 phút sẽ có 1 chuyến, nên cứ việc leo lên đi lòng vòng rồi leo xuống để đi qua bến khác. 12h bọn mình đi tiếp qua Xuanguang Temple pier, leo lên ngắm chùa, sau đó 1h lại lên tàu quay trở về Ita Thao để lấy hành lý. Thay vì phải đi bus nửa vòng hồ như ngày hôm qua đến thì nhờ có shuttle boat, tụi mình lại lên tàu đi về Shuishe pier, kéo vali đi chừng 200m là tới bến Bus.
Vé xe bus từ SML đi Taichung thì cũng cỡ 20-30p có 1 chuyến, chạy 2 tiếng về tới Taichung là vô ngay trong bến HSR station. Cả bọn xếp hàng mua vé rồi xuống bắt tàu về thẳng Taipei chỉ mất có 1h cho quãng đường dài 160km. Cái HSR này chạy một mạch từ Cao Hùng lên tới Taipei mất đâu cỡ 2h, nhờ đó mới thấy Taiwan nhỏ cỡ nào, cứ HSR là đi được 2 đầu đất nước, chả cần máy bay. Tuy nhiên tàu HSR đông như quân nguyên, vé non-reserved seats thì chỉ giới hạn mấy toa 8-12 hoặc 10-12 tùy từng loại tàu. Tụi mình bị miss chuyến đầu do mấy bạn đứng trên tàu đông nghẹt không chịu lùi vô nên phải đợi mất thêm 30p mới lên được con tàu tiếp theo. Kinh nghiệm là leo lên xong phải yêu cầu các bạn khác đứng ở khúc đầu toa di chuyển ra giữa toa để chừa đường cho khách sau người ta lên, không thôi là chỉ có vài mống leo lên được khi con tàu dừng lại.
Về tới Taipei còn đang sung sức, cả bọn quyết định leo Elephant Mountain để ngắm thành phố về đêm. Tuy nhiên khúc này lại bị tai nạn cái vụ hành lý. Do cứ đinh ninh trạm nào cũng có locker, thậm chí trạm tỉnh lẻ Alishan còn có, nên thay vì gửi ở Taipei Main Station, cả bọn đi một mạch tới luôn Xiangshan station là điểm bắt đầu để đi vào Hiking Trail. Ngờ đâu xuống tới nơi thì cái trạm nhỏ xíu, không có một cái locker nào hết. Hông lẽ quay ngược lại 7 trạm để gửi đồ, cả bọn quyết định chơi tới, xách vali leo núi tập thể lực. Trên đường leo còn có bạn hỏi tụi bây đi camping hả khi mà thấy vali balo la liệt. Bởi vậy thành ra Elephant mountain đáng lẽ dễ ẹc như mấy bạn review online thì với tụi mình thiệt là vượt chướng ngại vật.
Vậy mà cuối cùng cũng thành công, leo lên đến đỉnh, ngắm Taipei 101 hông thấy có gì đẹp cho lắm, rồi lội xuống đi ngược lại Taipei Main Station để tìm khách sạn Green World Flora cách đó 900m.
11h đêm đi kiếm chỗ ăn tối thì chỉ còn mỗi MacDonald với cái quán set dinner mở cửa. Ăn xong quyết tâm đi quẩy đêm cuối ở xứ Đài, lội bộ cả cây số đi tìm quán bar mà gặp toàn đóng cửa với cái Commander cà chớn có private party không cho vô. Thế là cả bọn lại lê lết đi về, vô Family mart kế bên ks mua mấy lon bia lên phòng vừa uống vừa nghe nhạc rồi ngủ khỏe. Tóm lại là buồn Taipei hết sức vì muốn ăn chơi mà hok có được thỏa mãn gì hết.
Ngày 5: vòng vòng Taipei - thăm anh Tưởng
Sáng dậy ăn sáng xong mấy đứa kéo nhau đi Ximending - là khu trung tâm mua sắm của Taipei, phát hiện ra là đêm qua chúng ta đã đi tới đây để tìm quán bar mà hổng được vô. Ở Taipei được cái là mỹ phẩm rẻ, rẻ hơn 30%-50% so với VN nên tranh thủ gom được gì gom. Gom xong cả bọn về khách sạn check out, ghé qua cái tiệm Gà 1973 nổi tiếng để ăn thử gà nướng, mực nướng thì thấy ngon hơn KFC, Lotteria.
Sau đó đi bộ ra Taipei Main Station gửi hành lý và bắt đầu tour nội thành Taipei. Nói tour nội thành cho sang chứ đi được có mỗi cái Chiang Kai-shek Memorial House - Nhà tưởng niệm Tưởng Giới Thạch, thả tim cho ảnh mấy cái. Xong tính tiếp tục đi qua National Museum of History thì phát hiện ra toàn bộ mấy chỗ bảo tàng này đều đóng cửa vào thứ 2. Thế là làm mấy cái lunch box cơm thịt kho Đài Loan ở một quán ven đường với nhau xong leo lên xe bus số 1 đi ra Lungshan Temple.
Chùa Long Sơn là một chùa cổ ở đất Đài mà thấy tour VN nào hình như cũng đi, chắc là linh lắm. Mình vô ngay đúng lúc có lễ đọc kinh nhân dịp gì đó, thành ra biết được dân Đài đọc kinh phật hay ghê, nghe cứ như một bài hát du dương. Mà dân Đài cũng khá là mộ đạo, các ông già bà cả ngồi dọc khắp các hành lang trong chùa để đọc kinh theo lễ.
Rời chùa Long Sơn quẹo trái đi theo đường Quảng Châu là gặp cái Bopiliao Historical Block - khu vực nhà cổ xây dựng từ thế kỷ 18. Nhưng cũng trúng thứ 2 đóng cửa nên không vào tham quan được. Thế là cả bọn đành thất thểu quay về Lungshan Temple station ngay đối diện chùa để trở về Taipei Main Station.
Taipei Main Station có mấy cái shopping mall dưới hầm nhưng mà đồ đạc bán chán òm, cũng chẳng mua được gì. Lúc này cả nhóm tách ra làm 2, nửa chuẩn bị đi ra sân bay lúc 7h để làm thủ tục bay chuyến 10h tối, nửa còn lại tiếp tục lê lết massage đợi đến 10h mới bắt đầu ra sân bay và ngủ đêm sân bay chờ đến giờ cất cánh.
Tổng hợp hành trình:
https://docs.google.com/spreadsheets/d/1T7vq-RJTVpfGZMHeOEbp_y_RPi3OM7dmaccWQjV2YcQ/edit?usp=sharing
https://www.facebook.com/media/set/?set=a.10213145797092838.1073741907.1032025732&type=1&l=0eba254378
Labels:
Traveling
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
Many issues mention about cockfight in philipine, we are from ayam bangkok f1 want to explain that. You can read our article. Thanks.
ReplyDeleteAWESOME THE PROMOTION OF GIRL BEAUTIFUL SALES KLIK HERE SABUNG AYAM BALI
ReplyDeleteGOOD PRICE AND CHEAP
http://www.gorengayam.co
PLEASE PRICE DIRECTLY
https://medium.com/@gulaiayammarket/teknik-merawat-ayam-petarung-yang-terluka-di-mata-cb97349a9f77