Đôi chỉ chẳng có một lời nào có thể diễn tả được cảm xúc khi
nghe những bản nhạc của Secret Garden, dù đơn giản chỉ là những bản nhạc du
dương không lời. Giống như đôi khi chẳng có lời nào có thể diễn tả được tâm trạng
của một người khi đang rối bời giữa những đúng và sai.
Mà thật sự liệu có gì rạch ròi giữa đúng và sai, hay chỉ là
chính bản thân ta, chọn cho mình một góc đứng nào đó rồi nhìn về hướng còn lại
mà khẳng định người ta sai. Cuộc sống lắm lúc làm cho mình thấy mệt mỏi, khi cứ
phải chọn một cái chỗ đứng. Tại sao lại không thể sống một cuộc sống đầy sôi động
và thi vị, một cuộc sống mà khi kể về, sẽ đầy ắp những câu chuyện thú vị không
tài nào kể hết, giống như khi bạn lật trang mở đầu của cuốn truyện nghìn lẻ một
đêm. Đơn giản đó là một cuộc sống mà mình mơ ước. Không nhăn nhó, không khó khăn
hay chì chiết, không than phiền về một mụ già phù thủy nào đó. Một cuộc sống mà
có lẽ chẳng còn tồn tại ở cái thế giới này, hay ít nhất là ở cái thế giới của
mình.
Thế nên, đôi lúc cứ muốn bỏ trốn sang một cái thế giới nào
khác, nơi mà người ta phải biết sống khác đi, nơi mà người ta biết trân trọng từng
giây phút hạnh phúc, như thể là ngày mai chúng ta sẽ chẳng còn một cơ hội nào
khác cả.
Thế nhưng nhắm mắt và mở mắt, ta cứ vẫn luôn đứng đây, ở một
thực tại ngổn ngang những mối lo chứ không phải là một vườn hoa hồng đầy ắp nắng
và gió. Dường như đó là điều mà Secret Garden đang cố gắng mang lại cho ta
trong từng nốt nhạc, mơ mộng một chút về khu vườn ấy, với chim muôn ca hát –
trong một khu vườn bí mật.
Đời ta, luôn mong chờ có thể trở thành một nghệ sĩ, thế mà
giờ đây, cứ đang ngồi đây, ngày ngày gặm nhắm cái thực tế phũ phàng, của một kẻ
chẳng bao giờ có thể trở thành nghệ sĩ. Vì sao ư? Vì ta cứ phải sống đó mà, cái
nghề nghệ sĩ, chỉ có thể nuôi dưỡng tâm hồn, chứ không phải là cái bao tử đang
kêu réo ầm ĩ khi đói. Và ta, thì ngoài Secret Garden, chắc không còn một khu vườn
bí mật nào khác, để có thể chui rúc vào, cố gắng nuôi dưỡng chút đam mê còn lại,
của một tâm hồn treo lơ lửng trên ngọn cây kia.
Hear my silent prayer
Heed my quiet call
When the dark and
blue surround you
Step into my sigh
Look inside the light
You will know that I
have found you
No comments:
Post a Comment